Trong 3 ngày 8,9,10/12, Medistar đã có chuyến đi thăm thú và khám phá vùng đất mà mọi người hay gọi với các tên mỹ miều “Vịnh Hạ Long trên cạn”. Mở đầu là chặng đường đi khá gian nan. Vì tin tưởng anh chủ homestay bảo chỉ đi mất 5 tiếng thôi, nên 13h30 cả đoàn mới xuất phát. Kết quả là sau hơn 6 tiếng ngủ gà ngủ gật trên xe, Medistar mới đặt chân đến mảnh đất Lâm Bình.
Lúc này vẫn còn tươi lắm
Đến nơi, mọi người đều đã thấm mệt và đói nên tất cả quyết định sẽ vào bữa luôn. Mọi vất vả, mệt mỏi đã được đền bù bằng bữa ăn với các món đặc sản vô cùng ngon mắt và ngon miệng, cộng thêm việc được giao lưu văn nghệ với các cô gái dân tộc Tày đã kéo mood của cả đoàn lên khoảng 20%. 80% còn lại được kéo lên bởi màn giao đấu bất phân chiến bại của Vân Anh và anh Chiến.
Giao lưu với các “nghệ sĩ nhí"
Đón xem những tiết mục văn nghệ tái hiện lại truyền thống của người dân tộc Tày
Sau ngày đầu tiên ngồi xe mỏi rã rời, ngày tiếp theo, chúng tôi theo đúng lịch trình đến khám phá Hồ Thuỷ điện Na Hang với điểm đến nổi tiếng nhất là Thác Khuổi Nhi. Thật sự tin tưởng vào các pháp sư chỉnh ảnh trên mạng nên khi đến tầng thác đầu tiên và tầng thác thứ hai, cả đoàn ai cũng mang một nỗi thất vọng. Đang mùa khô nên nước ở đây không chảy mạnh mẽ như mùa hè. May mắn là sau khi kiên trì, thở không ra hơi để leo lên tầng thác thứ 3 thì chúng tôi cũng đã có được một chiếc view vừa ý để chụp choẹt, sống ảo.
Thời tiết trên hồ thì không có gì để chê, mát mẻ, gió hiu hiu, nếu nắng thêm chút thì có lẽ sẽ cho ra đời nhiều chiếc ảnh xịn xò hơn nữa. Giữa lòng hồ, cả đoàn còn được thử sức với bộ môn chèo kayak, đây cũng chính là lúc chiếc flycam của anh Chiến phát huy hết công dụng, tạo nên những tấm ảnh lung linh như trên phim.
Trên thuyền, cảm giác như những con người của Medistar được kéo lại gần nhau hơn bao giờ hết.
Ngày cuối cùng là hành trình Na Hang - Tuyên Quang - Hà Nội. Toàn bộ thời gian của ngày hôm ấy đều dành cho việc ngồi trên xe và di chuyển. Cố vớt vát một chút góc sống ảo với cây cô đơn Na Hang, nhưng đến nơi thì đúng là khung cảnh một 9 một 10 với trên mạng (bằng 9-10% so với trên mạng). Cây cô đơn lại đổi tên thành cây hạnh phúc nhưng nhìn xác xơ, trơ trọi. Và cuối cùng là cả đoàn cũng chẳng thể có bức ảnh kỷ niệm nào tại đây.
Vậy là kết thúc chuỗi ngày ăn chơi và nghỉ dưỡng tại Na Hang. Gọi là nghỉ dưỡng vì phải 50% quỹ thời gian được chúng tôi sử dụng cho việc ngủ tại homestay và cả trên xe. Tuy nhiên sau chuyến đi này, chúng tôi được gần nhau hơn, tạo nên nhiều kỷ niệm hơn. Hẹn gặp lại phái đoàn của chúng ta tại một vùng đất phiêu lưu khác.