Mỗi năm một hành trình khai phá miền đất lạ. Năm nay, sau 2 tháng ấp ủ với kịch bản Pù Luông du hành ký, Medistar Việt Nam đã cùng nhau có những trải nghiệm thật sự khó quên bởi có lẽ, chưa bao giờ chúng tôi thấy ranh giới giữa “tuyệt vời” và “vỡ mộng”lại mong manh đến thế. Chuyến đi trải qua 6 địa danh "lừng tiếng" nhất tại Thanh Hóa và Ninh Bình: Ruộng bậc thang bản Báng - Guồng nước suối Chàm - Suối cá thần Cẩm Lương - Khu Di tích lịch sử Lam Kinh - Vườn Quốc gia Cúc Phương - Khu Du lịch sinh thái Tràng An.
Có thể nói, hành trình chúng tôi trải qua bám sát tới 99,9% kịch bản của Trưởng ban Biệt đội Hoa Thanh Quế, hay chính là tác giả kịch bản. Những viễn cảnh tuyệt đẹp trong chuyến du hành ký dần dần bị lu mờ dưới con mắt của những kẻ "bụi trần" như chúng tôi sau 3 ngày trải nghiệm. Có thể tác giả đã không tránh khỏi những "cú lừa trên mạng xã hội". Theo dự kiến, Pù Luông là địa điểm mọi người háo hức nhất, đón đợi nhất bởi những hình ảnh cung cấp từ tác giả. Nhưng cả đoàn được phen "vỡ mộng toàn tập".
Có lẽ, những cơn bão đi qua miền Trung đã vùi dập những thửa ruộng bậc thang trải dài vút tầm mắt. Nhưng với tay nghề chỉnh ảnh đỉnh cao của các phóng viên Medistar, Pù Luông trong mỗi chúng tôi chẳng khác nào "Tiên cảnh xứ Thanh".
Ruộng bậc thang bản Báng, Pù Luông sau cơn bão
Guồng nước suối Chàm quả thực không làm chúng tôi thất vọng qua những bức ảnh trên mạng xã hội. Nhưng khi tới nơi, chúng tôi được thông tin rằng lũ đã cuốn trôi những guồng nước. Chắc đoàn chúng tôi sẽ quay lại vào một ngày đẹp trời nào đó!
Đường vào guồng nước suối Chàm, cơn lũ đã cuốn đi những guồng nước lớn và đẹp nhất
Sau cả buổi sáng đằng đẵng đi xuyên qua những cánh rừng, làng mạc với hy vọng tìm kiếm góc sống ảo triệu like nơi ruộng bậc thang và guồng nước, hình như chúng tối cảm thấy như bị "lừa dối" bởi những app chỉnh ảnh của các cao nhân mạng xã hội. Bù lại, buổi chiều thực sự đã vớt vát lại bao thất vọng hồi sáng. Những câu chuyện ly kỳ nơi Suối Cá thần Cẩm Lương và những tích được kể lại 100% bằng trí tưởng tượng phong phú của người dân nơi đây về Động cây Đăng khiến cả đoàn trầm trồ, đầu gật lia lịa nhưng cười rớt hàm luôn. Nhiều chuyện nghe có vẻ vô lý nhưng lại rất thuyết phục.
Bên cạnh những kiến thức lịch sử cực kỳ bổ ích tại Khu Di tích lịch sử Lam Kinh, chúng tôi vẫn còn một vài khúc mắc chưa thể lý giải được: sự tích về cây lim nghìn năm tuổi tự hiến thân và cả sự thần kỳ của cây ổi cười.
Khám phá khu di tích lịch sử Lam Kinh
Lam Kinh chào đón chúng tôi bằng những sự tích kỳ bí về cây lim hiến thân và cây ổi cười
Sau cả ngày dã dời tay chân, đoàn chúng tôi ghé lại một khách điếm vô danh cách bìa rừng Cúc Phương gần 500m. Có lẽ nơi đây mới thực sự mang lại trải nghiệm “có 102” cho cả đoàn (một lần đi không có lần hai quay lại). Không biết vì háo hức khám phá cảnh sắc ngày mai hay vì mong ngóng rời khỏi khách điếm mà nhiều thành viên mất ăn mất ngủ. Hoặc cũng có thể do sự trừng phạt của “thần Nghê”, tiếc nuối sự ra đi của những chú trâu xanh, trâu vàng nên nhiều người trong đoàn thao thức cả đêm.
Ngày cuối cùng tại vùng đất Ninh Bình, đoàn chúng tôi tiến thẳng ngay vào rừng Cúc Phương. Ý định trekking đỉnh Mây Bạc có lẽ tạm gác sang năm sau, để đảm bảo sức khỏe và sự an toàn cho cả đoàn vì trời vừa mưa xong. Vượt qua 18km trong rừng, đoàn chúng tôi đã sẵn sàng với chặng đường hơn 7km để chiêm ngưỡng cây chò ngàn năm trong truyền thuyết. Leo dốc, băng rừng phăng phăng tới nỗi mấy con vắt đã chổng vòi lên định bám mà còn chẳng kịp. Ai cũng háo hức, hồi hộp để trở thành người đầu tiên tận mắt thấy cây chò nghìn năm đó. Sau bao nỗ lực, cuối cùng cây chò cũng hiện ra trước mắt chúng tôi trong sự sững sờ - cây đã mất ngọn! Nước chảy, đá còn mòn, huống chi là một cái cây. Chiếc gốc vẫn sừng sững, vẫn là biểu tượng tuyệt vời thiên nhiên ban tặng nơi đây, chúng tôi cũng không thấy hối hận, dù chỉ vượt 7 cây số chỉ để chụp vài tấm lưu niệm tại gốc cây truyền thuyết này.
Cây chò ngàn năm không còn ngọn, nhưng vẫn giữ vẻ đẹp hùng tráng của thiên nhiên
Chiều cuối tại Tràng An – nơi thiên nhiên tráng lệ, mê hồn du khách tứ phương – đã giúp chúng tôi xóa tan mọi mệt mỏi, rũ bỏ hết bụi trần. Trời nắng nhẹ, làn nước xanh trong, nhìn rõ ỏa từng đám rong lớn, đều tăm tắp. Bầu không khí trong lành tới nỗi chỉ có thể ngửi thấy mùi nước, mùi gió trời, thiên nhiên. Ngồi trên thuyền, khua khua mái chèo xuôi trên dòng sông trôi lững lờ, đoàn chúng tôi chỉ muốn thời gian ngưng lại. Thành phố đâu có được những lúc như vậy, nên chúng tôi cố gắng tận hưởng trước khi trở về.
Trải nghiệm rừng Cúc Phương đáng nhớ
Lênh đênh trên chiêc thuyền xinh Khu Tràng An thơ mộng
Thư thái trong khung cảnh nên thơ, tráng lệ, hiếm có ở thành phố
Chuyến đi với bao kỷ niệm đáng nhớ và bao cảm xúc khó nói bằng lời. Chúng tôi hiểu nhau nhiều hơn và tìm ra một số nhân tố có tài đặc biệt mà có lẽ sẽ tiếp tục khai phá trong chuyến đi lần sau. Gửi gắm kỷ niệm trong những bức ảnh, cùng nhau cày cuốc để chuyến đi năm sau rực rỡ hơn. Sau mỗi chuyến đi, chúng tôi hiểu rằng, "Làm hết hơi - Chơi hết mình" chính là liều thuốc tinh thần hữu ích nhất dành cho mọi người. Hy vọng những điều bất ngờ và thú vị sẽ xuất hiện ở chuyến đi năm sau!